Mình yêu…
KHÔNG...
Phải nói chính xác là mình lại
yêu…ở cái tuổi này…YÊU có vẻ là xa xỉ…
....vì sự nghiệp ở cái tuổi này quan trọng
hơn tất cả…nhưng… chẳng biết nữa. Tự dưng con tim lại rung động…
Biết em từ lâu…ký ức của 13 năm
trước…em là cô bé có làn da trăng… dễ thương…có vẻ nhút nhát…ít nói (mà hồi đó mình có dám nói chuyện với con
gái bao giờ đâu)…chỉ biết em thế thôi…thích thích kiểu trẻ con.
…rồi thời gian qua…mình lớn…mối
tình đầu đến bất chợt như cơn mưa đầu mùa hạ làm mình bối rối…rồi lại đi bất chợt
đi như cơn gió cuối đông làm mình mãi không quên…
Biết đượi tin tức của em lại qua
người … cũ. Gặp em…nhìn ánh mắt của em…mình biết...mình sẽ bị ánh mắt ấy chinh
phục… với ai không biết…nhưng với mình…tốt nhất không nên yêu nữa…
...thận trọng…không
tiếp xúc với em nhiều…dù muốn…nhưng nhớ…lại nhờ …người cũ để có lý do thi thoảng
đến với em…
...rồi làm liều đến một mình…lại bối rối…không biết nữa…lại làm thơ…viết
cả thư tình…nhưng không dám gửi…kiềm chế mãi đến hơn 3 tháng không gặp…
...nhưng
ánh mắt…cái tên đó cứ ám ảnh…tết về xin gặp…em không cho…nhớ…nhưng lí do gì để
gặp chứ…thôi vậy…kiềm chế bản thân…
...hơn 2 tháng sau…lại đến…nhớ khó chịu
thiệt…rồi tự dưng giữ dội…không kiềm chế được…cầm tay em…em
hỏi vì sao thích em…mình cười…chẳng biết nữa…thích là thích…cái gì cũng thích
thôi…em lại nói…em lại nghĩ…có lẽ vì em chưa yêu ai nên có lẽ nhiều người muốn
tán em...
…mình không thế…mình đã yêu…nên…mình
hiểu và trân trọng thứ tình cảm mình có…dù có được đáp nhận hay không…mình
không cảm tính như những lần trước nữa…mình thận trọng…nhưng đôi mắt ấy đầy ma
lực…càng cố rời xa…lại kéo lại gần...
…rồi cái gì đến cũng đến…mình thổ
lộ…em cố từ chối…nhưng nhìn đôi mắt em…mình biết…em cũng có cảm tình với mình…
giờ ngồi làm việc nhưng nhớ em…viết mấy dòng…đỡ nhớ…ngày hôm nay sẽ sao nhỉ…gọi
điện…nhắn tin cho em chăng…nhưng em nói là không thích…thôi…kiềm chế vậy…giờ
này là 5h24 phút…chắc em vẫn còn ngủ… NHỚ QUÁ…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.