Thứ Sáu, 30 tháng 3, 2012

Khó, ló cái khôn không dễ


Chuyện ách tắc giao thông suốt cả năm nay thiên hạ bàn tán không biết mệt, bàn mãi rồi ách tắc vẫn hoàn ách tắc. Thế mới biết, việc tắc đường vẫn vẫn là đề tài khó. “Khó nên vẫn chưa ló cái khôn”.

Nhớ lại năm 2011, giữa lúc Quốc hội đang bàn thảo chủ trương cắt giảm đầu tư công, Bộ trưởng Bộ Giao thông vận tải Đinh La Thăng đã đề xuất với Quốc hội chi 40.000 tỷ đồng đầu tư cho hạ tầng giao thông…và tất nhiên Quốc hội từ chối.

Rồi sang năm 2012, hàng loạt thứ phí như, phí Hạn chế phương tiện cá nhân, phí ô tô đi vào trung tâm giờ cao điểm và phí bảo trì đường bộ và nhiều loại phí khác đè lên đôi vài người dân...
Mà dân cần, dân mới ra đường chứ mấy ai rửng mỡ chạy rông đâu. Khi đã cần thì dù phí có bao nhiêu dân cũng ráng chồng đủ để ra đường.

Trách nhiệm của ngành GTVT là làm thế nào để mọi người dân tham gia giao thông được dễ dàng, chứ không phải để tham gia giao thông dễ dàng thì hạn chế mọi người dân tham gia giao thông.
Hạn chế dân, rồi hạn chế cả chiến lược của Bộ khác…

Thế mới có người nói, có một bộ xây dựng chiến lược, một bộ tìm đủ mọi cách để hạn chế; một bộ lên kế hoạch phát triển, một bộ kìm hãm bằng đủ các loại thuế, phí...

Ấy là Bộ Công thương đang soạn thảo Chiến lược phát triển ngành công nghiệp ô tô tới năm 2020 và tầm nhìn đến 2030 với 2 chủ trương lớn là nội địa hóa và xây dựng những trung tâm cơ khí đủ mạnh để phát triển ngành công nghiệp ô tô.

Nhưng kế hoạch này đang đứng trước nguy cơ phá sản bởi hàng loạt các loại phí nhằm vào ô tô…
Với 20.000 - 30.000 chi tiết cho một chiếc xe hơi, phát triển ngành công nghiệp ô tô kéo theo sự phát triển của rất nhiều các ngành công nghiệp khác; giải quyết hàng trăm ngàn lao động; thu hút vốn, công nghệ nước ngoài..., nên kìm hãm sự phát triển của ngành công nghiệp ô tô chính là kìm hãm sự phát triển của đất nước. Thế mới hiểu câu “Khó ló cái khôn không dễ”.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Lưu ý: Chỉ thành viên của blog này mới được đăng nhận xét.